Ý NGHĨA Y KINH VÀ Y GIÁO
23/01/2018
Ý NGHĨA GIEO CHỦNG TỬ A MI ĐÀ PHẬT
23/01/2018

HOẰNG PHÁP GIEO CHỦNG TỬ A MI ĐÀ PHẬT

(Bài này trích ra từ cuốn sách “ Ý NGHĨA HOẰNG PHÁP & HỘ PHÁP” của Cư sĩ DIỆU ÂM DIỆU NGỘ).

Kính thưa quý bạn! Chúng ta có được thân người đã là khó, khi có được thân người rồi mà gặp được Phật pháp thì là cái khó ở trong cái khó. Khi gặp được Phật pháp mà có thể tin sâu tu niệm Phật thì lại càng khó như mò kim đáy biển, hiếm như ngàn năm mới gặp một lần.

Quý bạn thử suy nghĩ xem: Ở trên thế giới này có bao nhiêu tỷ người, nhưng có bao nhiêu người may mắn gặp được Phật pháp, có bao nhiêu người có đủ phước đức và nhân duyên để tin sâu pháp môn Tịnh độ? Nếu chúng ta đem số người tin sâu tu niệm so với số người không gặp Phật pháp, không tin sâu tu niệm thì chỉ bằng hạt cát giữa sa mạc. Điều này cho thấy chúng ta thật là may mắn và có phước đức, nhân duyên lớn biết dường nào. Trong Kinh Phật nói: Chúng sanh nào ngày nay phát được cái tâm niệm Phật để thành Phật, là chúng sanh đó đã có tu trong vô lượnng kiếp và đã cúng dường cho vô số chư Phật”. Ý nghĩa cúng dường vô số chư Phật ở đây là nói: Trong nhiều kiếp quá khứ ta đã cúng dường và hộ pháp cho vô số chúng sanh tu hành đã được thành Phật, nên kiếp này cơ duyên làm Phật của ta mới được chín muồi, mới có đủ đại trí tuệ và đại nhân duyên để tin sâu pháp môn Tịnh độ. Do vậy, cái đại phước đức và đại nhân duyên này không phải ai cũng có được, nên chúng ta phải biết trân quý và phải phát tâm tu niệm Phật để được vãng sanh ngay trong đời này.

Kính thưa quý bạn! Tuy chúng ta đã có đầy đủ phước đức và nhân duyên tin sâu tu niệm, nhưng xung quanh chúng ta còn biết bao nhiêu chúng sanh không may mắn và họ vẫn còn trầm luân đau khổ, si mê. Chúng ta không thể ngồi đây hưởng phước một mình hay là chờ đợi đến khi chúng sanh có đủ nhân duyên, mà chúng ta nên chủ động đi tìm để gieo chủng tử A Mi Đà vào tâm của họ ngay giây phút này, vì thân người khó có được nhưng dễ mất. Nếu lỡ mất thân người rồi thì không biết đến kiếp nào họ mới có lại. Khi có lại thân người rồi, không biết đến kiếp nào họ mới gặp được Phật pháp. Khi gặp được Phật pháp rồi, không biết đến kiếp nào họ mới gặp được pháp môn Tịnh độ. Khi gặp được pháp môn Tịnh độ rồi, không biết đến kiếp nào họ mới có đủ trí tuệ để tin sâu tu niệm Phật. Vì vậy, chúng ta hãy mở lòng từ bi đi gieo chủng tử A Mi Đà Phật vào tâm của chúng sanh càng nhanh càng tốt.

Ở đây, chúng tôi xin nêu ra vài cách gieo chủng tử A Mi Đà Phật để chúng ta cùng nhau đi hoằng pháp gieo chủng tử. Gieo chủng tử có nhiều cách nhưng không ra ngoài hai căn bản chính, đó là: Dùng tiền gieo chủng tử và dùng sức lực của mình để gieo chủng tử.

I. Dùng tiền gieo chủng tử

  1. Nếu ta có nhiều tiền thì nên xây trụ Tam bảo A Mi Đà Phật thật lớn, chiều cao khoảng mười thước trở lên, chiều ngang khoảng hai hoặc ba thước trở lên. Xây theo mặt hình vuông có bốn góc, bốn mặt và trên đỉnh trụ để tượng Phật A Mi Đà. Trong đỉnh trụ treo một cái đại hồng chung, bốn phía của đỉnh trụ có bốn cửa sổ để tiếng hồng chung vang ra bốn phía. Còn bốn mặt của trụ ta khắc lên bốn hàng chữ A Mi Đà Phật thật lớn, rõ ràng và sơn màu đỏ để cho dễ thấy. Dưới cột trụ, chúng ta xây thêm khoảng bốn hoặc năm bậc thềm cao lên và xung quanh cột trụ ta khắc lên mấy dòng pháp ngắn để giới thiệu về pháp môn Tịnh độ. Đồng thời chúng ta nên gắn vào bốn góc bốn cái loa và để máy chip niệm Phật mở ngày đêm, nhưng ta phải lựa loại nhạc niệm Phật cho hay, để giúp cho người nghe cảm thấy an lạc và thanh thản. Xung quanh trụ Tam bảo ta có thể trồng thêm một số cây cảnh và ghế đá để đại chúng có thể lễ lạy, tu niệm và chiêm ngưỡng.

Sau đó, mỗi ngày ba thời sáng, trưa và chiều chúng ta đánh lên ba tiếng đại hồng chung để đánh thức tâm si mê của chúng sanh và vạn vật muôn loài ở xung quanh. Khi nghe được tiếng hồng chung, thì họ sẽ nhìn về phía trụ Tam bảo và sẽ đọc được bốn chữ A Mi Đà Phật. Chỉ cần họ đọc được bốn chữ A Mi Đà Phật, thì họ sẽ gieo được chủng tử A Mi Đà Phật vào tâm của họ. Còn những chúng sanh đang ở xung quanh đó tuy hằng ngày họ đã quen với bốn chữ hồng danh A Mi Đà Phật nhưng vì cuộc sống bôn ba bận rộn nên họ quên đi niệm Phật. Vì vậy, chúng ta phải dùng ba thời chuông để cảnh tỉnh họ hằng ngày, giúp cho họ nhớ đến câu niệm Phật. Đây là cách độ tha có hiệu quả và cũng là cách siêu độ vong linh có hiệu quả vô cùng. Nếu chúng ta ai nấy cũng phát tâm xây trụ Tam bảo ở trong chùa và ở khắp mọi nơi để gieo chủng tử A Mi Đà Phật vào tâm của chúng sanh, thì tương lai địa ngục và ngạ quỷ sẽ không còn tiếng than khóc đau khổ của chúng sanh.

  1. Nếu chúng ta giàu có thì nên dùng tiền để thưởng cho người niệm Phật. Chúng ta kêu gọi những người bần cùng ăn xin ở khắp nơi tập trung lại một chỗ để lo cho họ ăn ở đầy đủ, rồi sau đó thỉnh chư Tăng, Ni đến thuyết pháp cho họ nghe và thưởng tiền khuyên họ niệm Phật. Còn về luật lệ, chúng ta không nên nghiêm khắc quá mà chỉ uyển chuyển tùy theo căn cơ của họ, vì những người ăn xin vốn sẵn có nhiều nghiệp chướng sâu dày và bản tánh lười biếng nên chúng ta phải ráng chịu đựng kiên nhẫn, thì mới giúp họ thay đổi được số mạng để làm Phật trong tương lai. Tuy họ vì tiền mà niệm, không phải thật tâm tu hành nhưng điều này không sao, chỉ cần họ chịu niệm ra miệng và chịu nghe chư Tăng, Ni thuyết pháp là đủ rồi. Người thật tâm tu niệm thì mỗi câu A Mi Đà Phật là một giọt nước kim cang rơi vào tâm thức được tròn đầy. Còn người không thật tâm tu niệm thì giọt nước kim cang không rơi vào tâm thức tròn đầy, nhưng ít ra cũng rơi vào được một ít. Nếu họ chịu niệm lâu ngày thì những giọt nước kim cang này sẽ được tích tụ thành một khối quang minh nhiệm mầu. Một khi tâm thức của họ đã thâu nhiếp được quang minh nhiệm mầu của chư Phật, thì sớm muộn gì họ cũng được vãng sanh để thành Phật. Dù đời này họ không được vãng sanh, nhưng đời sau kiếp sau họ chắc chắn sẽ được vãng sanh. Tại sao? Vì một khi chủng tử kim cang A Mi Đà Phật đã lọt vào tâm thức của họ là vĩnh cửu bất hoại. Chỉ cần chờ đến khi họ hội đủ phước đức và nhân duyên thì họ sẽ phát tâm tu niệm để thành Phật, đây là vạn lần chân thật. Còn nếu đời này họ có đủ phước đức và nhân duyên tin sâu tu niệm Phật, thì họ chắc chắn sẽ được vãng sanh ngay trong đời này, không cần phải chờ đến kiếp sau. Xin quý bạn chớ vội hiểu lầm mà cho rằng: Cách này là dụ người vào đạo như các tôn giáo khác. Các tôn giáo khác họ dụ người tin vào đấng Thiên Liêng của họ thì sẽ được cứu rỗi… Còn chúng ta khuyên người niệm Phật là giúp họ trở về làm chủ Phật tâm của họ để đi làm Phật, nên hai vấn đề này hoàn toàn khác nhau, chúng ta không thể nhập chung để mà nói là một được. Huống chi, thời nay là thời Mạt pháp, chúng sanh đang sống trong biển lửa, ta không nên do dự nhiều mà phải cứu chúng sanh càng nhanh càng tốt, vì chúng ta vốn không còn nhiều thời gian nữa.
  2. Nếu chúng ta không giàu có, thì đi tìm vài người ăn xin ở gần khu vực mình ở, rồi khuyên họ tới nhà niệm Phật mỗi ngày một tiếng đồng hồ hay lần bao nhiêu sợi chuỗi hoặc viết bao nhiêu câu Phật hiệu A Mi Đà, rồi sau đó thưởng tiền cho họ. Chúng ta cố gắng thưởng cho họ tháng này qua năm nọ thì họ chắc chắn sẽ được vãng sanh.
  3. Nếu chúng ta nghèo không có tiền thưởng cho họ lâu dài, thì mỗi khi có chút đỉnh tiền ta nên dùng một tấm giấy nhỏ viết lên bốn chữ A Mi Đà Phật, rồi sau đó đi ra chợ tìm những người ăn xin lớn tuổi hay là những người khuyết tật để khuyên họ niệm 50 hay 100 lần và thưởng tiền cho họ. Còn nếu chúng ta nghèo tới mức độ không có tiền để thưởng, thì ta có thể mua một ít bánh kẹo, rồi sau đó đi khuyên những em nhỏ ăn xin hay những em nhỏ ở hàng xóm niệm Phật và thưởng kẹo bánh cho chúng. Khi các em nghe niệm Phật có kẹo bánh để ăn thì bảo đảm các em niệm hoài không chán.

II. Dùng công sức gieo chủng tử

  1. Chúng ta hằng ngày luôn đem theo bên mình một tấm giấy nhỏ có viết bốn chữ A Mi Đà Phật, rồi đợi khi thuận duyên thì ta khuyên người đọc bốn chữ hồng danh trên tấm giấy đó. Nhưng chúng ta phải biết dùng phương tiện thiện xảo để giúp họ đọc đi đọc lại nhiều lần, vì một câu A Mi Đà Phật có thể trừ được 80 ức kiếp nghiệp tội của họ (còn tùy vào niệm sâu hay cạn). Nếu sau khi đọc xong, họ thắc mắc hỏi A Mi Đà Phật nghĩa là gì, thì ta hãy trả lời cho họ biết rằng: “A Mi Đà Phật chính là danh hiệu tánh đức sẵn có trong tâm bạn và cũng là Phật Chú giúp bạn tu niệm để thành Phật”. Nếu gặp người ngoại quốc hay người ngoại đạo hỏi, thì ta trả lời tóm gọn rằng: “A Mi Đà Phật chính là danh hiệu tánh đức sẵn có trong linh hồn bạn”. Nếu họ hỏi danh tên của tôi sao tôi không biết, thì ta chỉ trả lời ngắn gọn rằng: “Nếu biết thì bạn đã làm Phật và làm Thượng đế lâu rồi, không còn có mặt ở đây để chịu đau khổ”. Nếu họ hỏi thêm thì ta tùy theo căn cơ và hoàn cảnh của họ mà khai thị để họ hiểu thêm về đạo Phật. Chúng ta không nên trả lời suông là niệm Phật. Tại sao? Vì đa số người đời vẫn còn hiểu lầm cho rằng niệm Phật là để cầu xin… Thậm chí, có những vị A-la-hán, Bích Chi Phật và những bậc xuất gia hiểu thông Kinh Phật mà vẫn còn hiểu lầm. Tại sao? Vì hiểu thông giáo lý chưa hẳn là hiểu thông Phật pháp; hiểu thông Phật pháp chưa hẳn là hiểu thông pháp môn Tịnh độ. Tóm lại, chúng ta chỉ nói đơn giản cho họ biết rằng: Câu A Mi Đà Phật là chìa khóa mở cửa kho tàng chân tâm để thành Phật. Khi thành Phật rồi thì họ sẽ có tất cả như: Thần thông, trí tuệ, trẻ mãi không già, sống mãi không chết, giàu hoài không nghèo và hạnh phúc vĩnh cửu. Chúng ta hãy nói cho họ biết tu niệm A Mi Đà Phật không phải đợi đến khi thành Phật thì họ mới có những lợi ích đó, mà ngay trong hiện đời họ cũng hưởng được phần nào những lợi ích đó và tùy theo công phu tu hành cao thấp của họ. Vì tất cả những thứ đó không phải từ nơi Phật ban cho hay từ đâu đưa đến, mà tất cả những thứ đó đều đã có sẵn trong chân tâm của họ, chẳng qua họ không biết trở về để hưởng thụ đó thôi. Chúng ta nói cho họ biết rằng: Họ mới là người có quyền điều khiển số mạng của họ, không có một đấng Thiêng Liêng nào có quyền xếp đặt, trừng phạt hay ban phước cho họ cả. Nếu quý Ngài có quyền năng xếp đặt số mạng của họ thì quý Ngài đã biến cõi Ta bà đau khổ này thành Thiên đàng vĩnh cửu hết rồi. Quý Ngài không cần phải cực nhọc thị hiện đến đây để dạy cho họ làm sao tu hành để giải thoát.
  2. Chúng ta nên thường xuyên mở máy chip hoặc băng niệm Phật ở trong nhà, ngoài sân hoặc những nơi rừng núi, sông, rạch,… để giúp cho tất cả vạn vật muôn loài ở xung quanh nghe được câu Phật hiệu A Mi Đà.
  3. Chúng ta có thể dùng những tấm bảng gỗ, những băng vải lớn,… để viết hoặc khắc lên bốn chữ A Mi Đà Phật rồi đem gắn hoặc treo lên những nơi mà đại chúng dễ thấy, dễ đọc. Chúng ta cũng có thể dùng những tấm giấy keo dán lên kiếng xe, sườn xe hoặc ở những nơi làm việc.
  4. Nếu chúng ta ở những nơi hẻo lánh hay vùng cao nguyên, rừng núi hay sông hồ, thì nên dùng những phương pháp sau đây để cứu độ chúng sanh.

Nếu trên miền rừng núi hoang vu thì ta tìm những thân cây to lớn rồi khắc lên bốn chữ “A Mi Đà Phật”. Phía dưới khắc thêm năm chữ nhỏ “Niệm Phật sẽ thành Phật. Đi tới đâu hễ thấy thuận duyên thì ta khắc hoặc viết lên tới đó. Nếu ai có duyên gặp được thì họ sẽ tò mò đọc. Ngay khi họ tò mò đọc câu A Mi Đà Phật thì cũng là lúc họ gieo được chủng tử A Mi Đà Phật vào tâm của họ. Cách này sẽ độ được vô số chúng sanh vô hình và nhiều loài thú lớn, nhỏ đang trú ẩn ở xung quanh.

Nếu miền sông biển thì ta dùng những khúc cây nổi hay làm những chiếc thuyền con rồi khắc hoặc viết lên bốn chữ A Mi Đà Phật”. Phía dưới cũng để thêm năm chữ Niệm Phật sẽ thành Phật. Sau đó, ta chờ cho gió thuận nước xuôi rồi thả những khúc cây hoặc những thuyền con này xuống, để chúng mang thông điệp của Phật A Mi Đà đến khắp mọi nơi. Nhưng trước khi thả những thông điệp này đi thì ta nên thành tâm cầu xin Phật A Mi Đà và mười phương chư Phật, chư Bồ tát gia hộ cho bốn chữ hồng danh A Mi Đà Phật đến được những nơi có nhiều chúng sanh đang bị đau khổ trầm luân. Đây cũng là cách cầu siêu cho những vong hồn bị chết trên sông hồ hay biển cả, chỉ cần họ niệm được bốn chữ A Mi Đà Phật thì họ sẽ được siêu thoát lên cảnh giới tốt hơn, không còn bị làm ma lạnh lẽo trôi trên sông biển. Đồng thời, chủng tử A Mi Đà Phật sẽ mãi mãi tồn đọng ở trong tâm thức của họ. Rồi sẽ có một kiếp họ tin sâu tu niệm và sẽ được vãng sanh thành Phật.

  1. Nếu chúng ta có điều kiện thì nên kêu gọi nhiều bạn đồng tu có tâm độ tha và thỉnh chư Tăng, Ni đến những nơi rừng núi, sông hồ hay biển để tụng Kinh, niệm Phật và khuyên họ quy y với Tam bảo. Chúng ta cố gắng thỉnh chư Tăng, Ni và Phật tử càng đông càng tốt, vì có nhiều người niệm Phật thì thần lực của câu A Mi Đà Phật càng phát huy được mạnh và sẽ giúp chúng sanh mau được thức tỉnh hồi đầu. Đây là cách gieo chủng tử và cầu siêu có hiệu quả không thể nghĩ bàn.
  2. Chúng ta có thể tìm những con vật lớn, nhỏ đang ở xung quanh mình để niệm Phật cho chúng nghe và khuyên chúng niệm Phật. Nếu chúng ta có thời gian thì nên tìm đến các nông trại nuôi thú hoặc những lò giết thú để niệm Phật và khuyên chúng niệm Phật. Trong lúc niệm Phật cho chúng nghe thì ta nên dùng hết thần lực của mình để truyền vào cho chúng. Nếu có thể thì ta nên ôm chúng vào lòng và vuốt lên trán, lên đầu hoặc lên lưng của chúng rồi thủ thỉ niệm Phật vào tai cho chúng nghe. Ngoài niệm Phật để gieo chủng tử cho chúng ra, ta nên thuyết pháp cho chúng nghe để chúng hiểu tại sao chúng bị làm thú. Nếu ta có nuôi thú trong nhà thì nên ôm chúng nhiều hơn để chúng quen được với hơi người. Sau khi chết chúng dễ đầu thai làm người hơn. Chúng ta nên tìm đến những chỗ như là: Viện dưỡng lão, bệnh viện, viện cô nhi, tàn khuyết, phong liễu,… để an ủi và khuyên họ niệm Phật, giúp cho họ tìm được con đường giải thoát cho tâm linh.

III. Dùng lời nói gieo chủng tử

Kính thưa quý bạn! Thời nay là thời đang bước vào tận thế, mạng sống con người rất là ngắn ngủi và thời gian qua nhanh như phản lực bay. Nếu ta chờ đợi đến khi chúng sanh và ta có đủ thời gian hay đúng thời, đúng lúc mới truyền trao Phật pháp, khuyên nhủ tu niệm thì sẽ không có cơ hội. Tại sao? Vì thời gian và mạng sống của chúng ta không cho phép. Muốn cứu chúng sanh thì ta không nên chần chừ mà phải truyền trao và khuyên nhủ họ niệm Phật cấp tốc. Nghĩa là mỗi khi thuận duyên thì cứ khuyên người niệm Phật, không cần biết người đó có tin hay không, có duyên hay không? Điều quan trọng là ta phải nói làm sao mà lọt được vào tai của họ là đủ rồi. Dù hiện tại họ không có đủ phước đức và nhân duyên để tin lời ta nói, nhưng nếu trong đời họ gặp thêm được vài người khuyên bảo, thì họ sẽ bình tâm mà suy nghĩ lại những lời nói của ta. Còn nếu trong đời họ không gặp được thêm người khuyên bảo, thì sau khi chết trong những lúc bị đau khổ, cô đơn và lạnh lẽo ở cõi âm, thì họ sẽ nhớ lại những lời nói của ta mà họ được thức tỉnh và phát tâm niệm Phật .

Xin quý bạn hãy phát tâm từ bi đi khuyên người niệm Phật. Gặp một người thì ta khuyên một người, gặp hai người thì ta khuyên hai người, gặp đâu khuyên đó. Ta thà khuyên lầm còn hơn bỏ sót, ta thà bị chửi còn hơn là mất cơ hội độ người. Người càng chửi ta thì càng nhớ mãi câu nói của ta.

Kính thưa quý bạn! Nếu nói hoằng pháp gieo chủng tử A Mi Đà Phật vào tâm của chúng sanh thì có nhiều cách, chỉ có điều là chúng ta có chịu phát tâm để cứu chúng sanh hay không? Nếu có lòng thì dù đứa bé năm tuổi cũng có thể hoằng pháp. Chỉ cần mỗi ngày em bớt ăn lại một cây kẹo hay một cái bánh để thưởng cho bạn mình niệm một câu A Mi Đà Phật là em đã hoằng pháp độ tha rồi.

Hoằng pháp gieo chủng tử có công đức không thể nghĩ bàn. Ở đây, chúng tôi xin nêu ra một cách dùng câu Phật hiệu A Mi Đà dán trên kiếng xe thôi cũng đã có công đức vô lượng rồi. Chúng ta hằng ngày đều đang lái xe đi làm, đi về và đi công chuyện, có phải vậy không? Mỗi ngày chúng ta đều chạy qua cả trăm, cả ngàn chiếc xe hoặc cả trăm, cả ngàn người đi bộ. Bất luận chúng ta chạy hay đậu xe ở đâu, thì cũng đều có nhiều người đang đọc câu A Mi Đà Phật ở trên xe chúng ta. Trong lúc họ chú ý đọc câu A Mi Đà Phật trên xe, thì cũng là lúc họ tự gieo chủng tử A Mi Đà Phật vào tâm của họ. Chúng ta đi làm càng xa, càng bị kẹt xe thì càng độ được nhiều người. Đó là chưa nói đến những vong hồn khuất mặt và những chúng sanh vô hình, họ cũng đang đọc câu A Mi Đà Phật trên xe chúng ta. Nếu cộng hết con số chúng sanh hữu hình và vô hình đang đọc câu A Mi Đà Phật ở trên kiếng xe của ta mỗi ngày thì không biết bao nhiêu mà tính. Nếu cộng một tháng, một năm hay một đời thì con số chúng sanh mà được chúng ta gieo chủng tử đó không cách chi có thể tính đếm và công đức của ta cũng không thể nghĩ bàn. Đây mới là công đức chân thật, xin quý bạn chớ bỏ qua cơ hội tạo công đức này.

Ở đây, tôi xin kể cho quý bạn nghe một câu chuyện có thật mà chính tôi đã chứng kiến qua. Tôi kể ra đây là mong quý bạn tin xung quanh chúng ta lúc nào cũng có vô lượng chúng sanh vô hình mà mắt thường của ta không thể thấy được. Năm 1999, tôi cùng một người bạn Nhật tên là Larry đi thăm một khu rừng nổi tiếng tên là “Yosemite” ở tiểu bang California, của nước Mỹ. Khu rừng này nổi tiếng là vì có nhiều cảnh đẹp thiên nhiên, hùng vĩ và có nhiều cây thông cổ thụ ngàn năm. Hôm đó, chúng tôi lái xe đi dạo một vòng để ngắm cảnh. Tới một đoạn đường chạy xuống sườn núi, tôi nhìn xuống thung lũng thì thấy có một dòng suối cạn, có cây cỏ bao quanh và một cây cầu đá bắt ngang thật đẹp. Tôi reo lên và kêu Larry hãy tìm cách để tới được dòng suối đó. Nhưng ở đây rừng núi chập chùng, đường quanh co nhỏ hẹp khó đi. Nếu lỡ chạy huốt rồi thì khó quay trở lại, phần chúng tôi mới tới lần đầu nên đường đi vẫn còn bỡ ngỡ. Vì vậy, chúng tôi cứ chạy lòng vòng mãi cuối cùng mới tìm được lối vào. Vào đến nơi, chúng tôi tìm chỗ đậu xe và phải đi bộ cũng hơi xa mới tới được dòng suối đó.

Ở đây, không có một bóng người, cảnh vật xung quanh thật là đẹp và tĩnh mịch. Chỉ có tiếng gió thổi vi vu của rừng núi làm thân tâm của tôi cảm thấy thoải mái và yên tịnh, nhưng đồng thời cũng có một cảm giác kỳ lạ khó tả. Ở đây, tôi thích nhất là dòng nước phẳng lặng trong suốt như mặt gương. Dù là hạt cát, hạt sỏi ở dưới đáy ta cũng có thể nhìn thấy được rõ ràng. Lúc đó, tôi muốn bước xuống để ngâm chân cho thoải mái, nhưng thời gian không cho phép vì còn nhiều thắng cảnh chúng tôi chưa kịp xem qua. Vì vậy, lúc đó chúng tôi chỉ đi dạo xung quanh khoảng hai mươi phút để chụp hình cho nhau và vội vã rời khỏi dòng suối đó để đi nơi khác.

Sau khi về nhà, chúng tôi đem mấy cuộn phim chụp được ở khu rừng “Yosemite” ra tiệm chụp hình rửa. Khi đem hình về, chúng tôi cùng nhau mở ra xem. Khi xem đến xấp hình chụp ở bờ suối đó thì tôi hết hồn và la lên, vì tôi thấy tấm hình của Larry có mấy người lạ mặt dính vào. Khi nghe tiếng tôi la thì Larry và các con tôi ai nấy cũng hết hồn. Sau đó, tôi đưa tấm hình kỳ lạ đó cho Larry và các con tôi cùng xem. Sau khi xem xong, thì Larry và các con tôi liền chụp lấy xấp hình trên tay tôi, để tìm xem còn tấm hình nào kỳ lạ nữa không? Còn riêng tôi lúc đó thì cứ cầm tấm hình kỳ lạ đó hết nhìn ngược rồi lại nhìn xuôi, để tìm xem còn có ai nữa không? Bỗng nhiên tôi nghe tiếng Larry la lên: “Ô! Tấm hình này có nhiều người kỳ lạ còn hơn tấm hình đó nữa”. Khi nghe Larry la lên như vậy thì tôi liền bỏ tấm hình trên tay của tôi xuống và chụp lấy tấm hình trên tay của Larry để xem. Sau đó, tôi lại nghe các con tôi la lên: “Ô! Tấm hình này cũng có người lạ nữa”. Thế là chúng tôi vội xếp mấy tấm hình kỳ lạ đó qua một bên và cùng nhau tìm những xấp hình khác để xem còn tấm hình nào kỳ lạ nữa không?

Cuối cùng, chúng tôi tìm được năm tấm có dính người lạ vào và chuyện lạ là năm tấm hình đó đều là hình của Larry. Trong năm tấm hình đó thì một tấm có 24 người, một tấm có 5 người, một tấm có 3 người, một tấm có 2 người và một tấm có 1 người. Điều kỳ lạ là cả năm tấm hình mà tôi chụp cho Larry ở bờ suối đó đều có dính người lạ vào. Điều mà làm cho tôi vô cùng thắc mắc đó là: Năm tấm hình của Larry và năm tấm hình của tôi đều chụp một chỗ và một cảnh giống nhau nhưng tại sao năm tấm hình của Larry thì đều có người lạ dính vào, còn năm tấm hình của tôi thì không có ai? Vì lúc đó, mỗi khi Larry chụp cho tôi xong thì Larry lại đứng vào chỗ của tôi đứng để tôi chụp lại. Còn một điều kỳ lạ nữa là những người trong năm tấm hình đó không phải là người thường, họ đều có hình dạng và tướng mạo khác nhau, thật là kỳ lạ khó tả.  Họ nhìn giống như là những vị Thần sông, Thần núi, Thần thú,… Có những vị đội mão uy nghi, râu dài và gương mặt hiền lành. Nhưng cũng có những vị đội mão, râu ria bờm xờm và gương mặt hung dữ. Ngoài ra, còn có những vị mặt thú, mình người hoặc mặt người, mình thú. Tóm lại, họ có đủ hình tướng lớn nhỏ, trai gái và già trẻ khác nhau. Thêm vào, họ đi đứng và nằm ngồi với nhiều tư thế khác nhau, giống như là họ đang sinh sống ở đó mà bị chúng tôi tới chụp lén họ vậy và cũng có những vị như là đang đứng nhìn chúng tôi chụp hình. Thật là kỳ lạ khó giải thích. Trong năm tấm hình thì có hai tấm hình là kỳ lạ nhất, đó là: Tấm có 24 người và tấm có 1 người. Tấm 24 người thì có năm ông Thần đội mão, thân hình to lớn và râu dài. Mỗi ông đều có một sắc tướng và hình thù đặc biệt khác nhau. Còn 19 người kia thì có đủ hình như mặt thú, mình người hoặc mặt người, mình thú và họ có nhiều tư thế đi đứng, nằm ngồi khác nhau. Còn tấm hình có một người, đó là: Người đàn bà mặt cọp, mình người đang dùng hai tay để đỡ sau lưng của Larry. Điểm đặc biệt của tấm hình này là có sự biến hóa. Nghĩa là cái tư thế của bà cọp ôm Larry có sự thay đổi lạ lùng. Có khi thì bà dùng một tay ôm ở trước bụng và một tay ôm ở đằng sau lưng Larry, nhưng có khi thì bà dùng cả hai tay để ôm đỡ sau lưng của Larry. Vì tấm hình này lúc đó Larry chụp với tư thế ngồi ngã dựa trên một thân cây cổ thụ đã bị gãy nhiều năm. Tuy cây cổ thụ này đã bị gãy nhiều năm nhưng nó rất đẹp. Vì thấy đẹp nên chúng tôi mới ngồi lên thân cây đó để chụp hình.

Lúc đầu nhìn thấy tấm hình đó biến đổi, tôi tưởng rằng mình bị hoa mắt, nên vội đưa cho Larry và các con tôi cùng xem để coi có giống như những gì mà tôi đã thấy hay không? Nhưng không ngờ, sau khi xem xong thì ai nấy cũng đều thấy giống như tôi. Qua ngày hôm sau, vì tánh hiếu kỳ nên tôi đem năm tấm hình đó ra tiệm chụp hình để rửa lớn thành khổ 8×10 (ở Việt Nam là 16×20). Sau khi rửa xong, tôi đem năm tấm hình đó đến tiệm làm của tôi để cho bạn đồng nghiệp và khách của tiệm cùng xem. Sau khi tôi cho họ xem qua năm tấm hình kỳ lạ đó, thì ai nấy cũng đều ngạc nhiên và hết hồn. Vì đa số khách của tôi là người ngoại quốc và theo đạo Thiên Chúa và Tin Lành, nên họ không tin xung quanh họ có thế giới vô hình. Nhưng sau khi xem xong những tấm hình kỳ lạ đó thì họ vô cùng sợ hãi. Sau đó, có vài người khách khuyên tôi là nên gởi những tấm hình kỳ lạ đó đến trung tâm tranh ảnh thế giới, là nơi triển lãm những tấm hình có sự huyền bí, không tin mà có thật.

Lúc đó, tôi nghe qua thấy cũng có lý và trong tâm của tôi cũng muốn cho người ngoại quốc biết xung quanh chúng ta còn có nhiều thế giới chúng sanh vô hình mà mắt thường của ta không thể thấy được. Nhưng lúc đó tôi lại lo rằng: “Nếu mình làm như vậy không biết là có lỗi với những vị Thần… mà mình đã vô tình chụp được hay không?”. Sau đó, vì muốn được yên tâm nên tôi đã đem xấp hình đó tới chùa Diệu Quang ở thành phố Sacramento để thỉnh ý Sư bà Diệu Từ. Lúc đó, trong tâm tôi cũng muốn thỉnh Sư bà, Sư cô và Phật tử ở chùa cùng tới khu rừng đó để tụng Kinh, niệm Phật và làm lễ quy y cho họ. Nhưng khi chúng tôi đem năm tấm hình đó đến chùa thì nhầm ngày Sư bà Diệu Từ đi vắng, nên chúng tôi thỉnh ý Sư cô Tịnh Lạc. Lúc đó, tôi đưa xấp hình cho Sư cô và nói rằng: “Thưa Sư cô! Đây là xấp hình kỳ lạ mà chúng con đã chụp được ở khu rừng Yosemite và ở trong những tấm hình này có nhiều vị Thần kỳ lạ lắm”. Lúc đó, tôi chưa kịp nói xong thì Sư cô vội đẩy lại xấp hình với vẻ mặt lo lắng và nói với tôi rằng: “Sư cô không dám xem hình đâu, con hãy mang xấp hình này về và sám hối với họ. Con nhớ là phải đốt hết những tấm hình đó đi và nhớ là không được đưa cho bất cứ ai xem vì sẽ có hại cho con và cho họ”.

Sau khi nghe được những lời khuyên của Sư cô và thấy vẻ mặt của Sư cô lo sợ, thì tôi vô cùng ngạc nhiên và liền hỏi Sư cô tại sao thì Sư cô nói rằng: “Xung quanh chúng ta lúc nào cũng có nhiều chúng sanh vô hình, họ còn đông hơn cả người sống nữa. Còn Thần thì có Thần hiền, Thần dữ, nếu con không khéo đụng chạm đến Thần dữ thì không tốt. Tóm lại, con không nên làm điều gì có lỗi với họ”. Sau khi được Sư cô Tịnh Lạc chỉ dạy xong, tôi cảm thấy hối hận vì mình đã làm sai. Hôm đó, chúng tôi không ở lại chùa lâu mà vội vã lái xe về nhà. Trên đường lái xe về tôi cảm thấy lo sợ và hối hận nên cứ niệm Phật mãi cho tới khi về nhà. Vừa về đến nhà, tôi vội đem xấp hình đó ra nhà sau bỏ vào một cái chậu rồi đốt hết. Trong lúc đốt tôi vô cùng run sợ và khẩn thiết xin chư vị trong hình đó tha thứ cho tôi. Khi viết câu chuyện này tôi cũng xin lỗi những vị Thần đó, vì tôi chỉ có thiện ý độ tha chớ không có ý hại.

Kính thưa quý bạn! Xung quanh chúng ta có rất nhiều chúng sanh vô hình, họ còn đông hơn cả người sống nữa. Chúng ta đừng tưởng rằng mình làm điều gì ác mà không có ai thấy thì sẽ không có ai biết. Thật ra, mỗi hành động và tư tưởng thiện ác của ta đang làm hằng ngày đều có chư Phật, Bồ tát và Quỷ Thần, Thiên địa thấy hết. Vì vậy, chúng ta phải cẩn thận về mỗi hành vi thiện, ác của mình. Lời Phật dạy trong Kinh là vạn lần chân thật, xin quý bạn chớ xem thường.