Ý NGHĨA HỘ PHÁP
22/11/2017
HỘ NIỆM HOẰNG PHÁP
22/11/2017

TRUYỀN THÔNG VÀ BÁO CHÍ HOẰNG PHÁP

(Bài này trích ra từ cuốn sách “ Ý NGHĨA HOẰNG PHÁP & HỘ PHÁP” của Cư sĩ DIỆU ÂM DIỆU NGỘ).

Kính thưa quý bạn! Muốn cứu chúng sanh trong thời Mạt pháp này được nhanh chóng, thì ta phải cần đến truyền thông báo chí, truyền hình, radio và mạng lưới internet để hoằng pháp. Xưa kia, trong thời Chánh pháp và Tượng pháp thì tâm địa của con người còn trong sạch và hiền lương, nên họ luôn đi tìm cầu học hỏi những điều cao thượng để bồi dưỡng cho thân tâm và đạo đức. Còn thời nay là thời Mạt pháp cho nên tâm địa và đạo đức của con người rất là nghèo mạt, hết 90% là sống vì tham, sân, si. Vì vậy, thế giới ngày nay mới có đầy rẫy chiến tranh tội ác, thiên tai, nạn đói, chết chóc, bệnh tật.

Thời xưa, chúng ta muốn học đạo thì phải trèo non, vượt biển để tìm Thánh hiền cầu xin chỉ đạo. Còn thời nay thì ngược lại, người làm đạo sư phải đi bái lạy và cầu xin chúng sanh tu hành để được giải thoát, vậy mà chúng sanh vẫn không chịu tu hành. Điều này cho thấy tâm địa và đạo đức của chúng ta thời nay nghèo mạt, thật là đáng thương. Thời nay, đa số người đời chỉ thích máy vi tính, truyền hình, radio, báo chí, tiểu thuyết, đại nhạc hội,… Họ không thích đọc những Kinh sách của chư Phật và Thánh hiền. Nếu chúng ta ngồi đây chờ đợi họ đi tìm đọc những Kinh sách của chư Phật và Thánh hiền thì thật là khó. Họ chưa chịu dừng chân tu hành, là vì họ chưa có đủ phước đức và nhân duyên để tiếp xúc với Phật pháp và chưa hiểu được chân tướng giải thoát của đạo Phật. Nếu họ tiếp xúc được rồi thì họ sẽ buông xả tất cả để tu hành giải thoát.

Chúng ta thấy ngày nay có đủ loại mạng lưới như là: Vi tính, truyền hình, radio, báo chí, phim ảnh,… nhưng có được bao nhiêu chương trình, tiết mục mang lại đạo đức và bình an cho con người. Ngày nay, mỗi khi mở đài truyền hình hay báo chí ra xem, chúng ta thấy đa số là những tiết mục không lành mạnh, như là: Tàn sát lẫn nhau, ăn chơi đọa lạc, thiên tai, nạn đói, chết chóc, bệnh hoạn, ruột thịt tương tàn, cờ bạc, ma túy, mại dâm,… Ôi thôi! Kể sao cho hết những nỗi thống khổ của chúng ta ngày nay đang phải gánh chịu. Do đó, muốn cứu chúng sanh thì ta nên dùng tiền mua những giờ của đài truyền hình, radio, báo chí hay là mạng lưới internet,… để hoằng dương chánh pháp, hầu giúp cho mọi người tiếp xúc được với Phật pháp. Nếu chúng ta làm về ngành truyền thông hay báo chí, thì nên phát tâm từ bi đi tìm hiểu những Kinh sách Phật hay những câu chuyện Phật pháp nhiệm mầu để đăng tải. Thay vì hằng ngày chúng ta phải bôn ba đây đó để săn tìm những tin tức nóng bỏng của xã hội để đăng tin cho mọi người biết. Tại sao chúng ta không dùng tài năng sẵn có của mình để săn tìm những giáo lý hay của Phật hoặc săn tìm những bằng chứng nhiệm mầu của Phật pháp để đăng tải, hầu giúp cho chúng sanh được giác ngộ lìa mê? Như vậy thì tài năng của ta sẽ không bị mai một uổng phí. Nếu chúng ta làm truyền thông và báo chí mà cứu được chúng sanh thì ta chính là Bồ tát. Xin quý bạn hãy suy nghĩ lại.